Searching...
Tiếng Việt
EnglishEnglish
EspañolSpanish
简体中文Chinese
FrançaisFrench
DeutschGerman
日本語Japanese
PortuguêsPortuguese
ItalianoItalian
한국어Korean
РусскийRussian
NederlandsDutch
العربيةArabic
PolskiPolish
हिन्दीHindi
Tiếng ViệtVietnamese
SvenskaSwedish
ΕλληνικάGreek
TürkçeTurkish
ไทยThai
ČeštinaCzech
RomânăRomanian
MagyarHungarian
УкраїнськаUkrainian
Bahasa IndonesiaIndonesian
DanskDanish
SuomiFinnish
БългарскиBulgarian
עבריתHebrew
NorskNorwegian
HrvatskiCroatian
CatalàCatalan
SlovenčinaSlovak
LietuviųLithuanian
SlovenščinaSlovenian
СрпскиSerbian
EestiEstonian
LatviešuLatvian
فارسیPersian
മലയാളംMalayalam
தமிழ்Tamil
اردوUrdu
The Cost of Ambition

The Cost of Ambition

How Striving to Be Better Than Others Makes Us Worse
bởi Miroslav Volf 2025 208 trang
4.44
32 đánh giá
Nghe
Try Full Access for 7 Days
Unlock listening & more!
Continue

Điểm chính

1. Khao khát Vượt Trội: Một Sức Mạnh Phổ Biến và Hủy Diệt

Cảm giác tự ti thúc đẩy khao khát vượt trội, và khao khát vượt trội lại bị bao phủ bởi cả niềm kiêu hãnh lẫn sự tự ti.

Một động lực khắp nơi. Mong muốn trở nên hơn người là một khuynh hướng sâu sắc trong con người, từ các hoàng đế cổ đại như Justinian, người từng khoe khoang rằng mình xây dựng Hagia Sophia vượt qua Solomon, cho đến những so sánh thường ngày về xe cộ hay lượt thích trên mạng xã hội. Động lực này khác với việc phấn đấu cho sự xuất sắc, vốn tập trung vào hoàn thiện bản thân, bởi vượt trội thường đi kèm với việc hạ thấp người khác hoặc cản trở thành công của họ. Cuốn sách cho rằng dù khao khát vượt trội có thể mang lại lợi ích thực dụng (như danh tiếng của Lionel Messi), giá trị đạo đức của nó lại rất đáng nghi ngờ.

Tổn hại xã hội. Cuộc chạy đua không ngừng nghỉ để vượt trội len lỏi vào hầu hết mọi lĩnh vực của đời sống hiện đại, từ thể thao, giáo dục đến chính trị và mạng xã hội. Nó tạo ra áp lực liên tục phải đo đếm bản thân, dẫn đến các vấn đề sức khỏe tâm thần phổ biến như trầm cảm, mà tác giả gọi là “bệnh của sự bất toàn.” Việc so sánh không ngừng, đặc biệt trên các nền tảng mạng xã hội được chăm chút kỹ lưỡng, làm nảy sinh sự bất mãn với cơ thể, rối loạn ăn uống và cảm giác tự giá trị sụt giảm, nhất là ở thanh thiếu niên.

Suy thoái giá trị. Khi vượt trội trở thành giá trị chủ đạo, nó có thể làm suy giảm chính những điều tốt đẹp mà nó muốn đạt được. Ví dụ, cuộc cạnh tranh khốc liệt để vào các trường danh tiếng khiến việc học không còn là mục đích tự thân mà chỉ còn là để đạt được địa vị, thể hiện qua các vụ bê bối tuyển sinh và mối liên hệ giữa giàu có với việc vào trường chọn lọc. Tương tự, trong chính trị, việc theo đuổi quyền lực có thể làm lu mờ lợi ích chung, dẫn đến “sự suy thoái của sự thật” khi các lãnh đạo ưu tiên chiến thắng bầu cử hơn là sự trung thực, khuyến khích sự dối trá.

2. “Nỗi Lo So Sánh” Đầu Độc Giá Trị Bản Thân

Chạy trốn sự tự ti bằng cách khao khát vượt trội lại giết chết chính cô ấy.

Nỗi buồn của bông huệ. Søren Kierkegaard minh họa hiểm họa của việc so sánh qua dụ ngôn về một bông huệ đồng nội hài lòng với chính mình. Khi nghe từ một “con chim nghịch ngợm” về những bông huệ “lộng lẫy” hơn ở nơi khác, bông huệ nhỏ bé ấy bị “nỗi lo so sánh” ám ảnh, khao khát trở thành “Vương miện Hoàng đế” được mọi người ngưỡng mộ. Sự khao khát bất an này, sinh ra từ cảm giác tự ti, cuối cùng dẫn đến cái chết của nó khi nó héo úa trong cuộc đua vô vọng tìm kiếm sự công nhận bên ngoài.

Phá hoại nhân tính. Kierkegaard cho rằng “tâm trí bất an của sự so sánh” là một “loại ô uế làm hư hại” tâm hồn. Nó dẫn đến:

  • Lo lắng liên tục: Dù đứng cao hay thấp trên thang đo so sánh, con người luôn bị ám ảnh bởi sự lo âu—hoặc làm sao để vươn lên, hoặc làm sao để không bị vượt qua.
  • Xói mòn sự độc đáo: Việc so sánh cạnh tranh làm phẳng những nét riêng biệt của cá nhân, biến con người thành thành công hay thất bại trên một thang đo đơn giản, thường là tùy tiện.
  • Mất đi bản ngã: Con người trở nên phân tán, luôn chờ đợi sự công nhận bên ngoài để xác định “mình là ai vào lúc này,” dẫn đến cảm giác bản sắc mong manh và bất ổn.

Sự cao ngạo hão huyền. Với Kierkegaard, “sự cao ngạo” hay vượt trội mà con người khao khát là một ảo tưởng. Dù những phẩm chất được theo đuổi (như sắc đẹp, trí tuệ) có thật, thì cảm giác vượt trội từ đó lại là giả tạo và làm mất đi nhân tính. Ông khẳng định “chỉ là con người” của chúng ta mới là vinh quang vô song hơn bất kỳ danh hiệu trần thế nào, và việc theo đuổi sự cao ngạo bên ngoài đánh đổi lấy điều đó là một dạng “tuyệt vọng” tâm linh, một sự phản bội chính mình dẫn đến sự tồn tại như bóng ma.

3. Tham Vọng Của Satan: Sự Vô Nghĩa Của Vượt Trội Tối Thượng

Cho đến khi kiêu ngạo và tham vọng tồi tệ hơn đã ném ta xuống, chiến đấu trên trời chống lại Vua trời vô song.

Nổi loạn chống lại thân phận tạo vật. Trong Thiên Đường Đã Mất của John Milton, khao khát vượt trội của Satan là động lực vũ trụ của cái ác. Là “Tổng thiên thần đầu tiên, quyền năng lớn,” Satan không thể chịu được có kẻ vượt trội, xem việc Thiên Chúa nâng con Ngài lên là “một sự bất công.” Cuộc nổi loạn của hắn không phải chống lại bất công, mà là chống lại sự thấp kém bản thể của mình như một tạo vật. Để biện minh cho cuộc nổi dậy vĩ đại, Satan bịa ra học thuyết sai lệch về việc thiên thần tự tạo ra mình, cho thấy việc theo đuổi vượt trội thường đòi hỏi bóp méo thực tại.

Nỗi đau của sự tự ghét bỏ. Đoạn độc thoại của Satan hé lộ sự thật đau đớn: cuộc chiến chống lại Thiên Chúa là “sự trả thù ác độc cho điều tốt nhận được,” được thúc đẩy bởi “hy vọng vô bờ” trở thành “đỉnh cao nhất.” Hắn không thể ăn năn vì không chịu nổi sự xấu hổ khi thừa nhận sự thấp kém, dẫn đến vòng luẩn quẩn tự ghét bỏ dù vẫn “được thờ phụng” trên ngai địa ngục. “Nỗi khổ” này là “niềm vui mà tham vọng tìm thấy,” minh họa cách khao khát vượt trội thất vọng có thể biến thành việc hạ bệ đối thủ bằng cách phá hủy niềm vui của họ, dù phải tự hủy hoại chính mình.

Tham vọng bị tổn thương của Eva. Sự sa ngã của Eva cũng bắt nguồn từ khao khát vượt trội, dù có phần hạn chế hơn. Satan lợi dụng sự khó chịu của cô trước sự vượt trội trí tuệ của Adam, tâng bốc cô là “nữ chủ tối cao” và “bà chủ toàn cõi.” Sau khi ăn trái cấm, Eva hy vọng “giữ quyền kiểm soát tri thức” và trở nên “đôi khi vượt trội” hơn Adam, tin rằng “ai thấp kém mà lại tự do?” Quyết định chia sẻ trái cấm với Adam không phải vì tình yêu, mà vì sợ sự thấp kém tuyệt đối nếu cô chết còn anh sống với một Eva khác.

4. Vinh Quang Thật Sự Nằm Ở Sự Phục Vụ Khiêm Nhường, Không Phải Đua Đòi Địa Vị

Vì vậy, Thiên Chúa đã tôn cao Người lên rất cao và ban cho Người danh hiệu trên mọi danh hiệu, để khi nhắc đến danh hiệu Giêsu, mọi đầu gối trên trời dưới đất và dưới đất đều phải quỳ xuống, và mọi lưỡi phải tuyên nhận rằng Giêsu Kitô là Chúa, để vinh danh Thiên Chúa Cha.

Hành trình xuống thấp của Đức Kitô. Sứ đồ Phaolô trình bày Chúa Giêsu như một mẫu mực ngược lại hoàn toàn với khao khát vượt trội. Trong Carmen Christi (Philippians 2:6-11), dù tồn tại trong “dáng vẻ Thiên Chúa” và ngang hàng với Thiên Chúa, Người “không xem sự ngang hàng với Thiên Chúa là điều phải nắm giữ.” Thay vào đó, Người “tự hủy mình,” lấy “dáng vẻ tôi tớ” và hạ mình đến chết trên thập giá—cuộc “đua nhục nhã” tột cùng. Sự tự hạ mình triệt để này không phải để giành địa vị, mà chính là bản chất vinh quang thần linh của Người.

Vinh quang trong sự cho đi. Việc Thiên Chúa tôn cao Đức Kitô sau đó không phải là phần thưởng cho đau khổ, mà là sự minh chứng công khai rằng tình yêu tự hiến đó vinh quang. Vinh quang của Đức Kitô không nằm ở việc duy trì địa vị thần thánh hay kiểm soát người khác, mà ở việc phục vụ người khác, kể cả những người bị khinh rẻ nhất, đến mức chịu chết nhục nhã. Điều này cho thấy thế nào là “Đấng Tối Cao” khi đối diện với sự mong manh và nhu cầu của tạo vật.

Tiêu chuẩn giá trị mới. Phaolô kêu gọi tín hữu noi theo “tâm trí của Đức Kitô,” “đừng làm gì vì tham vọng ích kỷ hay hư danh, nhưng trong khiêm nhường hãy xem người khác hơn mình” (Philippians 2:3). Điều này có nghĩa là chủ động quan tâm đến lợi ích của người khác, đối xử với họ như thể họ có địa vị và tầm quan trọng cao hơn, bất kể công trạng của họ ra sao. Sự tôn trọng lẫn nhau này, dựa trên gương mẫu của Đức Kitô, làm lung lay các thứ bậc thế gian và xây dựng cộng đồng yêu thương vô điều kiện cùng chia sẻ vinh dự.

5. Mọi Giá Trị Con Người Là Món Quà, Loại Bỏ Mọi Cơ Sở Khoe Khoang

Anh có gì mà không nhận được? Nếu đã nhận được, sao còn khoe khoang như chưa nhận?

Ảo tưởng tự tạo. Phaolô trực tiếp thách thức nền tảng của sự khoe khoang và khao khát vượt trội khi hỏi: “Ai làm anh khác người? Anh có gì mà không nhận được?” (1 Corinthians 4:7). Câu trả lời ngầm hiểu là không có gì. Mọi khía cạnh của con người—sự tồn tại, khả năng, thành tựu, thậm chí sự công chính trước Thiên Chúa—đều là món quà. Do đó, bất kỳ tuyên bố nào cho rằng mình tự tạo ra địa vị vượt trội đều là “sự giả dối hiện sinh,” một lời nói dối làm nền tảng cho “sự khôn ngoan” của thế giới đang hư mất.

Chỉ khoe khoang trong Chúa. Phaolô, từng là người khao khát vượt trội tôn giáo, đã xem những “thành tích” trước đây (dòng dõi, sự vô tội theo luật) là “mất mát” hay “rác rưởi” sau khi gặp Đức Kitô. Danh tính mới của ông là “không có sự công chính của riêng mình... mà là sự công chính đến từ đức tin nơi Đức Kitô” (Philippians 3:9). Sự công chính “ngoại lai” này là món quà của Thiên Chúa, loại trừ mọi khoe khoang cá nhân. Sự khoe khoang duy nhất hợp pháp là “trong Chúa” (1 Corinthians 1:31), công nhận Đức Kitô là nguồn duy nhất của sự khôn ngoan, quyền năng và địa vị, chấm dứt mọi tuyên bố vượt trội cá nhân.

Phần thưởng chung. Phaolô định nghĩa lại “phần thưởng” theo cách loại bỏ cạnh tranh. Khi ông nói về “vương miện khoe khoang,” đó không phải là giải thưởng cá nhân cho nỗ lực của mình, mà chính là những người ông đã phục vụ: “Chẳng phải là anh em sao? Chính anh em là vinh quang và niềm vui của chúng tôi!” (1 Thessalonians 2:19-20). Niềm vui chung này có nghĩa là tất cả những ai theo con đường của Đức Kitô đều là phần thưởng cho nhau, và cùng nhau, họ là vương miện của Đức Kitô. Hệ thống phần thưởng chia sẻ, không loại trừ này khiến việc khao khát vượt trội cá nhân trở nên mâu thuẫn.

6. “Sự Ngu Dốt” Của Thiên Chúa Định Nghĩa Lại Quyền Lực và Khôn Ngoan

Sự ngu dốt của Thiên Chúa khôn ngoan hơn sự khôn ngoan của loài người, và sự yếu đuối của Thiên Chúa mạnh hơn sức mạnh của loài người.

Thách thức tiêu chuẩn thế gian. Phaolô đối diện với hội thánh Corinth, vốn bị ảnh hưởng bởi “các tông đồ siêu việt,” ưa thích những lãnh đạo hùng biện, quyền lực và “thần học vinh quang” hơn là “lời thập giá” của ông. Với họ, thông điệp về Đức Kitô bị đóng đinh có vẻ ngu ngốc và yếu đuối. Phaolô khẳng định sự “ngu dốt” và “yếu đuối” ấy của Thiên Chúa thực ra “khôn ngoan hơn sự khôn ngoan của con người” và “mạnh hơn sức mạnh của con người” (1 Corinthians 1:25). Đây không phải tuyên bố cạnh tranh, mà là khẳng định một thực tại không thể thay đổi: quyền lực phù du của con người đối lập với chân lý bền vững của tình yêu tự hiến của Thiên Chúa.

Logic đảo ngược của Thiên Chúa. Phương pháp cứu chuộc của Thiên Chúa là “chọn những gì ngu ngốc trong thế gian để làm bẽ mặt những kẻ khôn ngoan; chọn những gì yếu đuối trong thế gian để làm bẽ mặt những kẻ mạnh; chọn những gì thấp hèn và bị khinh rẻ trong thế gian, những điều không có, để hủy diệt những điều có” (1 Corinthians 1:27-28). Chiến lược thần linh này nhằm phá bỏ “cấu trúc khoe khoang” để “không ai có thể khoe khoang trước mặt Thiên Chúa.” Nó không chỉ là đảo ngược thế cờ (làm cho kẻ yếu thành mạnh), mà là hủy bỏ tiêu chuẩn đo lường vượt trội, tạo ra cộng đồng nơi mọi người đều được tôn trọng ngang nhau.

Nghịch lý của sự khoe khoang. Trong thư thứ hai gửi Corinth, Phaolô, đối mặt với sự chống đối dữ dội, mỉa mai “khoe khoang” để phơi bày sự ngu xuẩn của giá trị đối thủ. Ông khoe không phải về sức mạnh, mà về điểm yếu—những đau khổ, bách hại và hiểm nguy—mà theo quan điểm thế gian khiến ông là “tông đồ kém cỏi.” “Lời nói ngu ngốc” này (2 Corinthians 11:16-12:10) cho thấy ngay cả “sự khoe khoang đảo ngược” cũng vẫn là “khoe khoang xác thịt,” vì mọi sự khoe khoang đều dựa trên thành tựu cá nhân để khẳng định sự vượt trội. Ý cuối cùng của Phaolô là mọi khoe khoang, dù trong phục vụ đáng ngưỡng mộ, đều có vấn đề vì quyền năng thật sự thuộc về Đức Kitô sống trong ông.

7. Các Câu Chuyện Kinh Thánh Luôn Phê Phán Việc Khao Khát Vượt Trội

Ai muốn làm người đứng đầu phải làm người cuối cùng và là người phục vụ mọi người.

Sự đảo ngược triệt để của Chúa Giêsu. Đức Giêsu liên tục thách thức việc đua tranh địa vị. Khi Giacôbê và Gioan táo bạo xin những vị trí cao nhất trong vương quốc sắp đến, Ngài quở trách “cuộc tranh giành địa vị” của họ. Ngài tuyên bố “Ai muốn làm lớn trong anh em phải làm người phục vụ anh em, và ai muốn làm đầu trong anh em phải làm tôi tớ mọi người” (Mark 10:43-44). Đây không phải là kêu gọi đảo ngược thứ bậc (biến thấp thành cao), mà là làm cho sự vượt trội trở thành “vô giá trị.” Phục vụ mới là mục đích, không phải phương tiện để nâng mình lên trên người khác.

Tiền lệ trong Cựu Ước. Sự phê phán khao khát vượt trội ăn sâu trong Kinh Thánh Do Thái:

  • Cain và Abel: Cain giết Abel vì muốn khôi phục vị thế vượt trội sau khi Thiên Chúa nhận lễ của Abel.
  • Lời gọi Abraham: Thiên

Cập nhật lần cuối:

Want to read the full book?

Đánh giá

4.44 trên tổng số 5
Trung bình của 32 đánh giá từ GoodreadsAmazon.

"Cái Giá của Tham Vọng" nhận được nhiều lời khen ngợi từ độc giả, với điểm đánh giá trung bình lên đến 4,36 trên 5. Người đọc đánh giá cao phong cách viết dễ hiểu của Volf cùng với cách ông khám phá tác động tiêu cực của việc theo đuổi sự vượt trội đối với đức tin Kitô giáo và cuộc sống cá nhân. Cuốn sách phân tích các tác phẩm của Kierkegaard, Milton và sứ đồ Phaolô để minh họa những cạm bẫy đạo đức của tham vọng. Độc giả cảm thấy cuốn sách khiến họ phải suy ngẫm, thức tỉnh và rất phù hợp với cuộc sống hiện đại, đặc biệt trong bối cảnh chủ nghĩa tư bản phương Tây và văn hóa số.

Your rating:
4.75
6 đánh giá

Về tác giả

Miroslav Volf là một nhà thần học và tác giả danh tiếng, hiện giữ chức Giáo sư Thần học Henry B. Wright tại Trường Thần học Yale và là giám đốc sáng lập Trung tâm Đạo đức và Văn hóa Yale. Ông được biết đến như một chuyên gia hàng đầu về tôn giáo và xung đột, với cách tiếp cận thần học mang tính kết nối và xây dựng cầu nối. Những công trình của ông đã mang về nhiều giải thưởng danh giá, trong đó có Giải Grawmeyer về Tôn giáo năm 2002 cho tác phẩm "Loại trừ và Ôm lấy". Nghiên cứu của Volf trải rộng trên nhiều chủ đề, từ hòa giải và bản sắc đến sự giao thoa giữa đức tin và các vấn đề đương đại, biến ông thành một trong những nhà thần học được ngưỡng mộ và có ảnh hưởng nhất thời đại.

Listen
Now playing
The Cost of Ambition
0:00
-0:00
Now playing
The Cost of Ambition
0:00
-0:00
1x
Voice
Speed
Dan
Andrew
Michelle
Lauren
1.0×
+
200 words per minute
Queue
Home
Swipe
Library
Get App
Create a free account to unlock:
Recommendations: Personalized for you
Requests: Request new book summaries
Bookmarks: Save your favorite books
History: Revisit books later
Ratings: Rate books & see your ratings
200,000+ readers
Try Full Access for 7 Days
Listen, bookmark, and more
Compare Features Free Pro
📖 Read Summaries
Read unlimited summaries. Free users get 3 per month
🎧 Listen to Summaries
Listen to unlimited summaries in 40 languages
❤️ Unlimited Bookmarks
Free users are limited to 4
📜 Unlimited History
Free users are limited to 4
📥 Unlimited Downloads
Free users are limited to 1
Risk-Free Timeline
Today: Get Instant Access
Listen to full summaries of 73,530 books. That's 12,000+ hours of audio!
Day 4: Trial Reminder
We'll send you a notification that your trial is ending soon.
Day 7: Your subscription begins
You'll be charged on Aug 9,
cancel anytime before.
Consume 2.8x More Books
2.8x more books Listening Reading
Our users love us
200,000+ readers
"...I can 10x the number of books I can read..."
"...exceptionally accurate, engaging, and beautifully presented..."
"...better than any amazon review when I'm making a book-buying decision..."
Save 62%
Yearly
$119.88 $44.99/year
$3.75/mo
Monthly
$9.99/mo
Start a 7-Day Free Trial
7 days free, then $44.99/year. Cancel anytime.
Scanner
Find a barcode to scan

Settings
General
Widget
Loading...